Mảnh thủy tinh (Phần 3)

Phần 3:

- Chết rồi, em đã trễ gần hơn nửa giờ đồng hồ rồi! – Tôi cuống quít.

- Xin lỗi, xin lỗi nhóc của anh nghe!

Về đến nhà tôi bắt gặp Vân đang lay hoay bên chiếc máy computer với thằng Tuấn, tôi chào vội vã và định vào phòng thì ba tôi quay lại hỏi:

- Sao con về trể vậy Nhật Tinh, sao không gọi ba đến trường đón?

Tim tôi đập liên hồi:

- Dạ tại... trời mưa nên... xe búyt tới trễ!

Nói xong, tôi sợ quá lẩn mất vào phòng, thay bộ đồ ra, tôi vội xuống bếp lục đồ ăn, Ba gọi:

- Nhật Tinh làm cho ba hai tách cà phê nha!

Khi bưng cà phê lên, Vân nhìn tôi dịu dàng nói cảm ơn. Tôi biết ba rất thương mến Vân, nếu một ngày tôi phải có bồ và lấy vợ thì ngày ấy ba tôi sẽ bảo: “Vân là một người lý tưởng của con đó Nhật Tinh!” Nghĩ đến đây tôi rùng mình tránh cái nhìn của Vân. Vân không có gì để đáng đặt dấu hỏi cả, chăm chỉ học hành và làm việc, lại rất hiếu thảo với cha mẹ, Vân sẽ là một người bạn gái lý tưởng cho chục người con trai khác nhưng không là mẫu người thích hợp với tôi. Vì tôi không hề có một chút tình cảm nào đối với người khác phái.

Mùa đông đến, cũng là lúc mẹ tôi quay lại Úc sau chuyến đi du lịch hai tháng ở Việt Nam. Đón mẹ xong chiều hôm ấy tôi lại gặp hắn:

- Sụyt! Sụyt...ê, nhóc dễ thương đẹp trai kia!

Tôi cẩn thận nhìn vào trong nhà, vì trời lạnh, nhà đang mở lò sưởi nên các cửa sổ được đóng kín, hơn nữa ba mẹ tôi quang quây quần bên nhau với nghìn câu chuyện vui đâu còn nhớ gì đến tôi nữa.

Ê, cái anh kia có quen không mà dám khen tôi đẹp trai hả?

- Lại đây, anh có cái này tặng nhóc trước khi anh đi xa nè! – Hắn vẫn tươi cười nói:

- Thì lại đây!

Tôi đến bên chiếc xe, cho hắn tin mừng:

- Mẹ em mới sang hồi sáng này!

Ánh vui mừng lộ rõ trong đôi mắt anh:

- Vậy hả? Ước gì anh được chào mẹ em một cái!

Tôi an ủi:

- Rồi anh sẽ được, vì mẹ thươgn em nhiều hơn ba, mẹ không cứng rắng như ba. Em sẽ thuyết phục mẹ, mẹ sẽ thuyết phục ba.

- Nhóc của anh tài tình thật nhé! Anh có cái này thưởng em nè.

- Anh có cái gì cho em đó? Tôi cắt ngang lời anh.

- Mười sáu cái hoa hồng chưa nỏ kịp cho mười sáu ngày anh đi xa, một chùm hoa baby breath trắng nhỏ li ti để rắc vào giấc ngủ của em và một bài nhạc tình do anh sáng tác tặng cho nhóc. - Vừa nói anh vừa lấy từ trong thùng ra một bó hoa thật lớn, anh tiếp: - Anh vừa hái ở vườn hoa của ông cậu hôm qua đó!


Tôi nhìn anh tiu nghỉu, cứ ngỡ rằng anh chơi ác để tìm thấy nét buồn trên gương mặt tôi, nào ngờ...

- Anh nói thật, không giởn ác với em chứ?

- Thật mà, anh phải đi Adelaide sáng ngày mai, lên ấy phụ ông cậu chuẩn bị mở nhà hàng trong tháng tới.

- Vậy còn việc học của anh thì sao?

- Anh sẽ ôm hết đồ án lên ấy vừa học, vừa làm vừa thực hành luôn, anh khá may mắn phải không nhóc? – Anh vuốt tóc tôi – Thôi nhóc đẹp trai của anh vào nhà đi kẻo lạnh đó, khi nào về anh sẽ tìm gặp em, nha!

Tôi gật đầu:

- Cẩn thận nha!

Anh xiết nhẹ tay tôi và hôn nhẹ vào tóc rồi phóng xe đi, để lại một làn khói mỏng manh xanh biếc.

Những hoa Hồng bé tí từ từ nở giữa những hoa baby breath trắng muốt li ti trên bàn học đã làm cho căn phòng tôi tràn đầy sự sống. Bóc vội phong thư ra để xem bài nhạc:

A part of you


So many nights that you can’t sleep
With the questions burning endlessly
Wondering if I’d ever be
The love forever meant to be
Anh you’re afraid that someday I may leave
Once I’ve found the pieces of my dream
Well here I am standing next to you
Anh sing this from my heart

Wherever you go, I’ll be there
There is a world we’re meant to share
Sometimes the words don’t come out right
May be I’ll find a way tonight
You’re still the sun in my world
Forever still can’t be enough
Till the end of time I’ll always be
A part of you

I don’t ever want to lose your love
You’re the only one I’m thinking of
I could live without your love
But there’s no meaning left without you

Can you tell everytime we’ve kissed
Just the sweetness of you lips
Baby how I can live without your love
When there’s no meaning left without you./.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright © Third World