CẦU VỒNG (Chap 59)

Sau khi hiểu rõ nhau hơn , tôi và Lâm bắt đầu cuộc cách mạng phản đối hôn nhân định trước . Nói cách mạng cho oai , chứ hai người mẹ vừa nghe phản đối đã gật đầu đồng ý ngay . Cũng không có gì lạ , tôi là đứa con được má cưng chiều , làm gì có chuyện ép buộc con mình . Còn cô Hiền rất tôn trọng quyết định của Lâm nên không gây khó dễ . Tôi và Lâm vẫn sáng là bạn thân , chiều là đối thủ , tối dung dăng khắp Hải Phòng . Hai đứa thân thiết đến mức Lâm vào vai ông anh trai lúc nào không hay . Nó bắt đầu chiều theo ý tôi nhưng vẫn trong chừng mực nào đấy .

Sự chiều chuộng càng tăng lên sau tai nạn xảy ra với tôi .
Lại thua Lâm trong cuộc thi đấu lên hạng , tôi giận dỗi đuổi đánh nó . Chạy giật lùi ra đường , Lâm cố tình đổ thêm dầu :

- Thua trong tâm phục mà không khẩu phục . Mày xấu tính ghê !

- Lâm !!! – Tôi hét lên thất thanh khi chiếc xe tải lao đến phía sau nó .

Vẫn không biết chuyện gì , Lâm cười tươi chạy giật lùi nhanh hơn . Quá hoảng loạn , tôi chỉ kịp đẩy nó ra và…
Một màn đen bao trùm lấy mắt tôi…toàn thân đau nhức , tôi nghe thấy giọng xa lạ trong cơn mê :

- Xin lỗi ! chúng tôi đã hết sức cố gắng … Phải cắt hết buồng trứng và dạ con…Vâng , sẽ không thể sinh nở được …

~~~~~~~~~~~~~

Tiếng uống rượu ừng ực làm tôi thoát khỏi những ký ức trước đây và nhìn Lâm cằn nhằn :

- Uống ít thôi . Chết vì rượu là ngu – Tôi chu môi nũng nịu – Mày chết rồi , lấy ai chiều tao nữa ?

- Còn Huy còn Hằng – Nó tát nhẹ vào má tôi - Những người yêu thương mày rất nhiều .

- Nhưng tao thích có mày bên cạnh cơ - Lắc lắc đầu , tôi làm nư .

- Tao xin lỗi ! Xin lỗi mày !

- Tao cắn chết mày đấy – Tôi quắc mắt lên cảnh cáo nhưng Lâm lại rót rượu uống tiếp .

Ngồi dậy giật phắt cốc rượu trên tay Lâm , tôi uống cạn . Cầm chai rượu cạnh đó , tôi rót và uống liên tiếp hai , ba ly . Cạn ly thứ năm thì nhìn nó trừng trừng :

- Nữa không ?

Lâm nhắm mắt đau đớn rồi bất ngờ ôm tôi :

- Xin lỗi - Thấy tôi đẩy ra với gương mặt không vui , nó liền cười trừ - Rồi ! Rồi ! sợ mày quá .

Kéo tôi đứng lên , nó khoác vai bước đi :

- Vào ngủ . Muộn rồi !

Vẫn giữ nguyên gương mặt phật ý , tôi đi theo đà kéo của nó . Trước khi vào phòng , Lâm tát nhẹ vào má tôi :

- Đừng có giận dỗi nữa . Xấu lắm !

Ban phát cho tôi nụ cười tuyệt đẹp , Lâm bước vào phòng bên cạnh . Chờ cánh cửa phòng nó khép lại , tôi cũng vào trong . Đúng là muộn thật , gần 12 giờ rồi . Lão Hưng chắc đã ngủ từ đời nào . Không biết bác Hùng gọi lão vào có chuyện gì nhỉ ?
Những ly rượu không làm tôi dễ ngủ , mắt cứ mở thao láo nhìn trần nhà . Chắc Lâm cũng chưa ngủ đâu , nó quen ngủ muộn mà . Còn nhóc Huy nữa , mai thi môn cuối , không biết nó làm bài có tốt không ? Lắc nhẹ đầu cố dỗ giấc ngủ nhưng bóng người ngoài cửa sổ làm tôi căng mắt ra nhìn . Dáng người cao to cho biết đó là đàn ông , hắn đang tìm cách mở cánh cửa kính . Sau tiếng cắt kính khéo léo , người đàn ông đã lọt vào phòng .
Vội vã bật đèn ngủ , tiếng hét bị nghẹn trong cổ khi tôi nhận ra là…Hải . Hắn làm sao vào được đây ? Dáng người xiêu veo , khuôn mặt đỏ gay và đôi mắt đục ngầu cho biết Hải đã bị rượu làm chủ . Cố lấy lại bình tĩnh nhưng giọng tôi vẫn run :

- Mày vào đây làm gì ? Không sợ tao gọi công an hả ?

- Em cứ gọi , sẽ không ai đến đâu - Lừ lừ , hắn tiến dần tiến dần .

- Đừng có lại đây ! Tao sẽ hét lên .

- Em đang run phải không - Quỳ một chân lên giường , hắn cười khùng khục - Cứ la cứ hét thoải mái . Anh biết phòng nào cũng được thiết kế đặc biệt , hoàn toàn cách âm với bên ngoài .

Hắn đã đánh trúng vào nỗi lo sợ của tôi . Ngôi biệt thự rất đẹp rất hoàn hảo nhưng chính sự hoàn hảo đang gián tiếp giúp hắn . Vội vàng lách người ra xa khi hắn lao đến :

- Tránh ra ! Cút đi ! Cút đi - Giọng tôi tràn đầy sự sợ hãi làm hắn cất giọng cười ghê sợ .

- Ha ha . Cứ la cứ hét đi em ! Em làm anh nóng và cương lên đấy ! Ha ha …

Câu nói thô bỉ làm tôi liên tưởng đến thế võ trước đây . Gạt tay rồi theo đà chặt vào cổ hắn , thuận chân đá thẳng vào bụng nhưng…lý trí bảo thế , chân tay lại không nghe theo . Tôi sợ hãi lùi ra mép giường :

- Lâm ! Lâm ! Khôngggg….- Tay tôi bị hắn tóm lấy kéo mạnh , cả thân hình đổ xuống .

Hắn giữ chặt tay tôi rồi từ từ cúi xuống , hơi thở toàn mùi rượu làm tôi buồn nôn .

- Thằng chó đó không có ở đây ! Thằng bạn thân không có ở đây xem em làm được gì – Đôi môi dầy cúi xuống làm tôi mím môi giãy dụa .

Nhưng sức lực của đứa con gái sao chống được một tên trên 70 kg , nhất là hắn đang không tỉnh táo . Tôi nhắm chặt mắt khi môi hắn chỉ cách mấy phân…

Bốp !!! Rầm !!!
Hơi thở mùi rượu biến mất , hai tay được tự do , tôi ngồi bật dậy và thấy hắn đang gượng dậy với vẻ choáng váng . Lâm gầm lên và lao vào :

- Khốn nạn ! Mày dám làm thế hả - Một cú đấm vào giữa mặt làm mũi hắn chảy máu .

Không để hắn kịp phản ứng , Lâm đấm thẳng vào bụng , tóm lấy tóc rồi lên gối xuống khuỷ tay . Cả thân hình Hải đổ gục trên sàn nhà . Lâm bẻ ngoặt tay hắn ra sau làm căn phòng vang lên tiếng hét đau đớn . Tôi hét lên khi mặt hắn đã chuyển sang màu trắng bệch :

- Lâm ! Bỏ ra , gãy tay đấy- Lâm vẫn tiếp tục vặn mạnh tay làm tôi hét to hơn – Buông hắn ra ! Nghe không Lâm ?

Mím môi tức giận , Lâm đứng lên bước về chỗ tôi . Nó ôm chặt tôi trong lòng :

- Mày đừng sợ . Đừng sợ - Người tôi vẫn không ngừng run làm nó siết chặt hơn - Hết rồi . Không sao đâu , không sao đâu .

Từ từ , tôi vòng tay ôm ngang người nó :

- Nó từ cửa sổ vào…nó..tao đã hét gọi mày , nhưng…

- Hết rồi . Hết rồi - Bất ngờ đẩy tôi ra , Lâm nhìn rất giận dữ - Nó chưa làm gì mày chứ ? Chưa phải không ?

Tôi vội vàng giữ chặt tay Lâm vì nó lại nhìn Hải rên rỉ trên sàn :

- Không . Nó chưa làm gì tao . Không có gì hết…không có…

- Thư ! chuyện gì thế này - Giọng lo lắng bất an của lão Hưng vang lên phía cửa – Em sao thế Thư ? Hắn …

- Cô Thư ! Cậu Hải…- Tiếng chị sen run run làm Lâm lớn giọng ra lệnh .

- Chị gọi cảnh sát cho tôi . Không thể nương nhẹ với hắn .

- Không ! chị gọi anh Quý hộ em - Lắc nhẹ đầu vì Lâm đang nhìn tôi phật ý rồi quay sang chị sen dặn dò - Chị cứ nghe em gọi điện cho anh Quý .

- Dạ vâng - chị sen vội vàng chạy đi .

Kéo nhẹ tay Lâm , tôi nói khi nó ngồi xuống :

- Làm lớn chuyện cũng không hay đâu . Hãy vì tao vì anh Quý mà tha cho hắn .

Vẫn nhìn Hải trừng trừng rồi thở dài , Lâm quay sang tôi :

- Tuỳ mày !

Thấy Lâm đã xuôi , lão Hưng mới lên tiếng thắc mắc :

- Sao tao ở cạnh phòng nhỏ mà không nghe thấy ? Lúc ra khỏi phòng đi vệ sinh mới biết chuyện…

Cũng giống lão Hưng , tôi nhìn Lâm thắc mắc . Lâm vừa chỉnh lại mái tóc rối bời của tôi vừa trả lời :

- Đây là lỗi khi xây dựng . Phòng Thư và phòng tôi cách âm với bên ngoài nhưng lại không có sự cách âm giữa hai phòng .

Nhìn đôi mắt bình thản khi giải thích , tôi thấy nghi nghi :

- Mày cố tình sắp xếp tao ở cạnh phòng mày phải không - Rất trìu mến , Lâm gật nhẹ đầu không nói làm tôi thở dài – Tao cũng hiểu khá rõ tính Hải nhưng không lường trước được việc này ….

- Anh rất xin lỗi . Anh thực sự xin lỗi Thư .

Tôi vội chạy lại đỡ anh Quý đứng lên :

- Anh làm gì thế ? Anh đang làm em tổn thọ đấy – Dìu anh ngồi xuống ghế , tôi trách nhẹ - Anh không có lỗi , sao phải làm thế .

- Anh có lỗi vì không dạy bảo được em mình . Anh thực sự xin lỗi – Anh lại rập đầu trước tôi .

Đang bối rối thì Lâm giúp tôi khỏi tình trạng khó xử :

- Tốt nhất anh bảo hắn đừng xuất hiện trước mắt tôi . Sẽ không còn nguyên vẹn mà về nhà đâu .

Lâm từ tốn bước xuống cầu thang , nó lạnh lùng ngồi đối diện anh Quý :

- Tính tôi thích thẳng thắn . Nếu nói gì không phải , anh cứ giận thoải mái .

Câu nói của Lâm làm không khí bớt căng thẳng . Cười nhẹ , anh Qúy nói :

- Lâm cứ nói . Anh xin nghe .

Dù tôi lắc đầu ra hiệu nhưng Lâm vẫn buông những câu lạnh lùng lẫn tàn nhẫn :

- Cả anh và Hải đều không hợp với Thư . Tôi rất hiểu nó nên khuyên hai người đừng đi quá xa .

Không chút phật ý , anh Quý nói rất nhẹ nhàng :

- Anh hiểu . Anh sẽ nói với Hải - Đứng lên , anh nhìn tôi - Một lần nữa , anh xin lỗi Thư !

Anh không cho tôi tiễn , mà từ tốn dắt xe ra cổng . Dáng buồn và mệt mỏi làm anh như già thêm vài tuổi .
Lâm bước đến ngồi cạnh tôi , nó vỗ nhẹ lên vai :

- Không cần áy náy . Mỗi người có nỗi khổ riêng , phải tự vượt qua mới thấm thía hết cuộc sống này – Hơi mỉm cười , Lâm tiếp - Chiều sẽ lên Hà Nội . Mày đi giải quyết nốt việc cần làm đi .

Hiểu Lâm muốn ám chỉ gì , tôi đứng dậy nhưng đã bị nó kéo tay :

- Dùng con dream cho tiện việc đi lại - Đặt vào tay tôi chùm chìa khoá , nó đẩy vai – Đi sớm về sớm .

Cuối cùng Lâm cũng chịu dùng xe nhà , vậy là bác Hùng đã được tha thứ . Càng nghĩ tôi càng hiểu Lâm yêu mẹ đến mức nào , nếu không vì mẹ chắc nó cũng không về đây đâu .
Tí tơn phóng thẳng xe đến nhà Thuý , tôi biết nhân công nhà máy hôm nay được nghỉ . Thúy rất sửng sốt khi tôi mời đi uống nước . Khuôn mặt trái xoan , nước da rám nắng càng tôn vẻ đẹp của cô công nhân xứ hoa . Nếu bỏ qua tính ghen tuông vô lý thì Thuý là người vợ tốt . Hai trái dừa ướp lạnh được đặt lên bàn , tôi là người mở lời trước :

- Tôi nghĩ chị phần nào đoán được cuộc nói chuyện hôm nay , vậy…

- Mày muốn tuyên chiến phải không - Giọng chua ngoa cắt ngang lời tôi .

Cầm trái dừa mát lạnh hút một hơi rồi tôi mỉm cười :

- Chị đề cao tôi hay không tin tình yêu của anh Jack ? – Đôi mắt Thuý quắc lên giận dữ nhưng tôi vẫn tiếp tục – Anh Jack yêu chị nhưng những cơn ghen vô lý cũng làm người ta thất vọng , chán nản , buông xuôi rồi lẩn tránh .

- Không cần mày dạy tao - Giọng nói đã bớt gay gắt .

Biết những lời nói thật lòng đang thấm dần vào chị ta nên tôi tiếp tục :

- Anh Jack yêu chị và tôi không yêu anh . Tôi cho chị biết một việc : Tôi sẽ không bao giờ yêu ai vì… – Nhìn thẳng vào mắt người đối diện , tôi buông gọn – Tôi mãi mãi không thể làm mẹ làm vợ . Tai nạn 4 năm trước đã cướp đi điều thiêng liêng nhất tạo hoá ban tặng cho người phụ nữ .

Tôi đọc thấy trong đôi mắt Thúy là bàng hoàng , sửng sốt pha chút hối hận . Mỉm cười đứng dậy , tôi nói rất chân thành :

- Tôi đã mất đi quyền làm mẹ , tôi cũng không muốn tước đi quyền làm cha của bất cứ ai . Nên chị hãy yên tâm !

Với thái độ dứt khoát , tôi bước thẳng ra ngoài . Biết có đôi mắt đang nhìn theo nhưng nếu còn đứng lại tôi không biết mình sẽ ra sao nữa .
Khuôn mặt người đang đứng bên con dream làm tôi mỉm cười :

- Đúng trong mắt Huy và mày , tao luôn là đứa trẻ .

- Một đứa trẻ với suy nghĩ và hành động của người lớn - Nổ máy xe , Lâm lao vút đi .

Sự quan tâm làm tôi cảm động dụi mặt vào lưng nó :

- Lâm này . Mày lo cho tao như thế sao có người yêu được ?

- Tao sẽ lấy mày .

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright © Third World