CẦU VỒNG (Chap 65: end.)

Sáng nay tôi đã đi lạibình thường , các cơ trong người không còn thấy đau mỗi khi cử động nữa . Sau khi nhồi nhét cặp lồng cháo , một cốc sữa , hai quả cam , Lâm và tôi đứng bên cửa sổ nhìn xuống khuôn viên bệnh viện :

- Mày đang nghĩ gì vậy Thư ?

- Nghĩ về mọi người . Mạnh đang hạnh phúc vì Huy gần như đồng ý rồi . Dũng và Hằng chờ cuối tháng là đính hôn . Anh Lân đã và đang có một gia đình phúc . Quân và Jon không cần nói cũng biết – Nhìn vào đôi mắt đen nhánh của Lâm , tôi hỏi – Còn mày ? Lão Hưng vẫn ngoài vòng phủ sóng hả ?

Lâm cười nhẹ rồi nhìn lên những tán phượng đỏ rực ngoài sân :

- Tao bắt đầu tin chữ “ thật lòng” . Việc anh ta không còn quan hệ với bất kỳ ai sau khi nhờ nhỏ Hằng đã làm thay đổi suy nghĩ trong tao .

- Vậy là lão có cơ hội ?

- Cơ hội không chỉ mở riêng cho một người - Vẫn là giọng lạnh lùng pha chút kiêu kỳ , Lâm trả lời - Trước đây anh ta bám 24/24 , giờ đây công tác tối ngày thì cơ hội càng không dành cho anh ta . Sự chân thành chỉ làm tao thay đổi suy nghĩ chứ không làm thay đổi tình cảm .

- Tao sẽ gọi điện cho lão - Cười tươi trước thay đổi của Lâm , tôi thầm cầu nguyện cho lão Hưng .

Lâm nói tỉnh bơ với cái nhún vai :

- Tuỳ mày – Nó hất đầu làm tôi nhìn theo – “ Chân thành” của mày đến rồi kìa .

Vẫn hai tay đút túi , Thái làm một số cô gái nhìn theo cái dáng bất cần đời của nó . Một cô gái thời trang chạy theo với bó hoa trên tay . Nụ cười buồn nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp kiêu sa làm tôi nhận ra đó là Dung . Đặt bó hoa vào tay Thái , Dung nói gì đó rồi bước ngược ra cổng . Nhìn theo Dung với cái nhún vai , Thái lại tiếp tục bước , một tay đút túi , tay kia cầm bó hoa vắt qua vai . Những đôi mắt ngưỡng mộ dõi theo khi nó bước lên cầu thang . Dù đây là tầng ba nhưng tôi vẫn nhận ra đôi mắt mang vẻ đẹp của tự do phóng khoáng đã không còn bị che đậy sau cặp kính áp tròng nữa . Thái dã chịu nhìn đời nhìn người qua đôi mắt của mình , đã chịu nhìn đời với sự thật của cuộc đời nó .
Những cánh phượng học trò rung rinh trong gió , chú bướm vàng đang đùa nghịch từ bông này sang bông khác . Cơn gió nhẹ lướt qua , thổi vào những suy nghĩ trong tôi một luồng gió mới . Cuộc sống vẫn đang tiếp diễn , vậy tại sao tôi lại vì một vài điều mà khép chặt tim mình ? Sao tôi không hoà mình vào cuộc sống đó để cảm nhận mình đang sống , sống có ý nghĩa và quan trọng , dù chỉ đối với một người …

Giọng nói đầy yêu thương của Lâm vang lên thật nhẹ nhàng :

- Những người như tao cũng đâu thể làm cha làm mẹ , vậy sao mày phải buồn vì việc này ? Chúng ta cùng nhận con nuôi nhé Thư ?

Nhoẻn cười không trả lời , tôi nhìn Lâm trìu mến khi cánh cửa xuất hiện đôi mắt xanh đẹp như bầu trời đang mở rộng ….

- 27-1-2005 -
~kokubu karin~

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright © Third World